Sunday, July 12, 2009

Tặng sách 'Ký sự người đàn bà bị chồng bỏ'

Entry for September 20, 2007

Doc duoc tren mang
co viet thu cho VNEXPess, ve cau hoi thu hai
nhung ho khg chinh lai, co le da lo roi
Su that la co tham gia 1 trong 3 film do, nhung khi duyet bi cat mat tieu roi. Theo ban Phan Xine ke, Hoi dong duyet cho la doan co minh tham gia lam film khg thuan nhat fong cach vi film giai tri lai bay dat bo triet ly vo lam gi. Danh fai cat di.
Khi chieu xong, bao chi lai fe fan la sao film nay chi co muc dich choc cuoi, khong co chut y nghia nao ca????!!!
Thứ ba, 18/9/2007, 09:35 GMT+7


Siêu thị sách trực tuyến www.sahara.com.vn tặng độc giả cả nước 10 cuốn "Ký sự người đàn bà bị chồng bỏ" - tiểu thuyết vừa được xuất bản của nhà văn Nguyễn Thị Minh Ngọc.
Tiểu thuyết là câu chuyện đầy chất tự sự của một nữ nghệ sĩ mê say chìm đắm ánh đèn sân khấu, một người phụ nữ bất hạnh trong thiên chức làm mẹ, một người vợ không gặp may trong gia đình. Tất cả xoắn xuýt với nhau trong số phận một con người…
Giới thiệu đoạn trích:
“…Thường các đêm ở Hà Nội, khoảng nửa đêm chúng tôi mới rời rạp hát, đi quẩn quanh những con đường yên ắng, kiếm một chỗ bán phở khuya. Phở Hà Nội có nhiều chi tiết không giống phở Sài Gòn. Tôi không thể nào tả nổi cho Lam và chị Thu nghe nỗi nhớ lạ kỳ của tôi với Sài Gòn, thành phố mà tôi vừa rời, với khán giả tôi, với những nẻo phố khuya tôi về sau giờ diễn, và với chồng tôi, một nửa của tôi đang mong manh sắp vỡ trong kia.
Có lúc đang nằm ngủ với chị Cúc Thu, nửa đêm tôi bỗng choàng dậy, mượn một kịch bản của chị đang làm với Lam để đọc. Đó là vở “Sống mãi những tháng năm”. Rồi tôi cũng không tài nào đọc được. Tôi thèm đi ra ngoài đường, hoặc tung cửa ra, phóng tới nhà ga, đi một mạch về nhà. Tôi linh cảm đã vuột khỏi tay tôi cái một nửa trong miền Nam kia. Tôi thấy thế gian yên ắng lạ thường. Tôi thấy chị Cúc Thu nằm như xác chết và dường như tôi đã xuất được hồn lơ lửng giữa trời khuya, mặc dù tay chân tôi không còn cục cựa được. Hôm ấy là một ngày cuối tháng âm lịch. Trong suốt thời gian sống chung, vợ chồng tôi luôn có những chu kỳ ngẫu nhiên đến kỳ lạ. Hãn thường dễ thương vô cùng trong những ngày trăng sáng và đâm ra bức bối gây gổ từ những chuyện vặt vào những đêm cuối tháng âm trời đầy sao.
Trang bìa cuốn sách.Sau này, rà lại cùng thời điểm ấy khi tôi đang ở Hà Nội, tôi biết được một bóng ma nữa đã len được vào nhà tôi ở Sài Gòn. Hãn đã không chung thủy với tôi trong cái đêm tôi không tài nào yên giấc được. Và một loại acid tinh thần bắt đầu gặm mòn cuộc sống của tôi nói chung và sinh hoạt nghệ thuật của tôi nói riêng. Tôi biết được điều đó khi tôi vừa đặt chân vào nhà. Hãn ôm cứng lấy tôi và hôn tôi đến nghẹt thở. Sau đó chúng tôi yêu nhau, vội vã một cách bất thường. Tôi là một nữ diễn viên nên sau cái giờ khắc bất thường ấy tôi quay lưng nằm khóc. Chồng tôi biết tôi đã hiểu. Anh ngồi dậy châm thuốc hút, chờ tôi nguôi ngoai phần nào anh mới nói, giọng tâm tình: “Bộ em tưởng anh vui lắm hả? Anh cũng tưởng tượng bao điều. Anh hình dung ra em đã yêu người khác. Có người ở ngoài ấy về, bảo gặp em đi chơi với Quân Lam!...”. Tội nghiệp Lam, anh ấy không biết gì hết. Những cơn say khướt sau đó của Hãn thường đem Lam ra đay nghiến. Còn tôi có thể đoán ra anh đã gục ngã với ai trong số các phụ nữ tới nhà chúng tôi xin được làm em gái của anh chị. Từ lúc tôi ở Hà Nội về, Lãm Thúy không đến nhà chúng tôi nữa. Hãn thì khen ngợi đó là một thái độ tự trọng. Tôi thì có thể nghi ngờ tất cả các cô em gái nuôi của chồng tôi, trừ Lãm Thúy. Bởi vì cô gái ấy có một khuôn mặt ngơ ngác như một con thỏ nhồi bông.
Gần như mỗi chuyến đi xa về, Hãn đều khoe bị một cô gái nào đó tấn công. Với một âm hưởng tự kiêu ngầm, anh ra vẻ ngạc nhiên rằng các cô rất đẹp, rất xinh, thậm chí đã có chồng, đang hạnh phúc với chồng nhưng đều tin tưởng rằng rất, rất, rất… hạnh phúc hơn nếu được sống với anh. “Bộ họ không biết anh đã có em sao?”. “Biết, nhưng chính những điều đó kích thích họ hơn vì nghĩ rằng anh phải tuyệt vời lắm mới được em yêu. Họ dư biết tờ hôn thú trong thời buổi này không có giá trị gì dù anh đã nói thẳng với mọi người là anh chỉ yêu có mình em thôi. Chẳng hiểu sao vẫn có nhiều cô lỳ lợm tuyên bố chấp nhận tình đơn phương và sẵn lòng đợi chờ tới ngày anh bớt yêu em!”.
Khi những cô bạn gái của chồng tôi đến căn phòng 3x4 m của chúng tôi, tôi thường bỏ lên sân thượng lầu bảy đứng chơi để chồng tôi thoải mái. Nhiều người tưởng tôi không biết ghen. Ngược lại, tôi yêu chồng tôi tới một mức độ sợ sẽ xảy ra những chuyện không hay nếu tôi không biết nén lòng mình lại. Với lòng tin chồng tuyệt đối, tôi vẫn dặn dò, chỉ cần bao giờ có người yêu mới, anh báo cho em là em trả tự do cho anh ngay. Hãn có vẻ nghi ngờ: “Anh từng nghe nhiều bà vợ làm ra vẻ cao thượng, nói những câu tương tự như em với chồng họ. Cho tới chừng đụng chuyện thì chẳng bao giờ họ buông tha các anh chồng khốn khổ…”. Tới chừng đụng chuyện, ai cũng đổ thừa lỗi tại tôi. Phải chi tôi kiếm một nghề khác để đừng sống kiếp mặt trời, mặt trăng với chồng. Khuya tôi về, chồng tôi đã ngủ mê mệt. Sáng chồng tôi dậy sớm thì tôi vẫn còn ngủ say. Nhưng có phải tại tôi không, vì đâu phải cô đào hát nào cũng có một ông chồng có giờ giấc song hành như mơ ước? Và đâu phải cô đào hát nào cũng vỡ vụn hạnh phúc riêng tư?
Tôi rất không muốn nói với ai về Lãm Thúy, bởi vì sẽ dễ có một lời không đúng với cô ta. Nói về cô ta tệ quá, mọi người sẽ cho là tôi bôi xấu tình địch, còn nếu ca ngợi Thúy hay chê trách, dồn lỗi vào tôi hoặc chồng tôi, rồi cũng chẳng ai tin. Người ta sẽ cho tôi đạo đức giả, tôi diễn trò, tôi ra vẻ cao thượng… như chồng tôi và Lãm Thúy vẫn thường nói với nhau. Lãm Thúy! Cái tên đó hoàn toàn tôi không muốn nhắc tới. Con người đó tôi hoàn toàn không muốn nhớ về (...)
Thời gian Lãm Thúy đến kết thân với gia đình tôi cũng là lúc tôi được chính thức đẩy lên vị thế đào chánh của gánh Thanh Xuân. Nói làm sao cho mọi người hiểu đây, tôi không vui chút nào khi bước lên hàng đào chánh. Như mọi đồ đạc đều có giá riêng của nó, tôi sớm biết rằng tôi sẽ phải trả một cái giá không rẻ đâu cho cái ảo danh này. Làm đào nhì, đào ba còn hy vọng hết vai sớm chớ đào kép chính bao giờ cũng ở tới tận cùng. Quân Lam từng có nhiều vở kịch hay nhưng bị khán giả tẩy chay vì anh đã dám cho nhân vật nữ chánh chết ngay ở màn hai hay đến nửa vở mới xuất hiện. Biết thì biết vậy nhưng tôi vẫn không thể từ chối khi cả đoàn đều mong tôi nhận lời.
(...) Ngày chính thức biết chồng ngoại tình, tôi hốt nhiên trở thành một con người khác. Tôi suýt mất hẳn tôi. Hôm ấy rạp bị cúp điện đột xuất, không thương lượng với nhà đèn được, đoàn phải trả vé. Đó là một việc mà không bao giờ đoàn Thanh Xuân làm, nên có lẽ Hãn và Lãm Thúy không ngờ tới. Xích lô thả tôi ở cổng khu nhà tập thể. Nét hớn hở của tôi bỗng khựng lại trước khuôn mặt hốt hoảng bất ngờ của người bảo vệ. Anh ta lấm lét liếc qua chiếc xe quen thuộc của Lãm Thúy. Tôi linh cảm đang có một chuyện gì đó, đã là bình thường với tất cả những người ở chung cư này nhưng sẽ là mới mẻ với tôi. Tôi chạy như bay trên những bậc thang tối, suýt va phải những người lớn và trẻ con đang ngược chiều đi xuống để rồi đứng thở mệt nhọc trước cái tổ ấm bé nhỏ của mình. Hơn lúc nào hết, tôi biết định mệnh đã gọi mình. Tôi đứng đó và cảm giác mình đang đóng một vai trên sân khấu. Vai của người vợ trước cánh cửa sự thật mà chỉ cần đưa tay chạm nhẹ tôi sẽ đụng vào. Hàng xóm đứng lố nhố sau lưng chờ đợi y như khán giả có mua vé giương mắt ngó coi. Tôi gõ nhẹ... Im lặng. Tôi gõ mạnh dần… Im lặng… Khán giả càng lúc càng đông hơn… Dường như có một con người nào khác nhập vào tôi. Tôi nói khẽ qua khe cửa với chồng: “Nè Hãn, em đang giữ trong người một ổ khóa… Nếu anh không mở, có lẽ em đành phải khóa phòng lại…”.
Chiếc ổ khóa tự nhiên nằm trong xắc tay của một cô đào hát, như là có quỷ bỏ vào, đã được tôi dùng để khóa cái tổ ấm của tôi lại như đã hứa. Hãn dộng cửa ầm ầm!. “Mở ra! Bội Châu, nếu không, coi như mọi chuyện giữa anh và em đã cắt đứt”. Tiếng khóc bên trong của Lãm Thúy. Những người hàng xóm kéo tới đông hơn. Tôi bỏ lên lầu bảy. Ờ, thì cắt đứt! Tôi bỗng thấy không tha thiết nữa với mọi sự. Gia đình và xã hội. Sự sống và cái chết… Dưới kia xe cộ dập dìu… Thành phố lấp lánh những ô cửa sáng đèn. Và những hốc tối bí ẩn như tâm hồn con người. Tôi cũng có những hốc tối bí ẩn của riêng mình. Dưới mắt nhiều người, và nhất là Hãn, có lẽ tôi là một người phụ nữ cư xử không khôn khéo khi hạnh phúc bị mất cắp. Tôi leo ra ngoài gờ tường ngăn cách sân thượng của chung cư và khoảng không bên ngoài. Tôi mệt rã ngồi lên khoảng cách giữa sống và chết… Rồi có lẽ cái nghề diễn viên chuyên phân tích tâm lý đã cứu sống tôi. Khi gió thốc lồng lộng vào mặt tôi, tôi chợt hỏi mình, gặp những tình huống như thế này, những nhân vật của mình sẽ xử sự như thế nào? Ừ, cứ cho là họ sẽ tự tử đi, nhưng họ sẽ khó có điều kiện được chết trong một môi trường thoáng rộng như thế này trên sân diễn. Có chăng là ở xi - nê. Còn ở sân khấu, chết kiểu lao vào khoảng không như thế này chỉ là những lời kể lại. Tôi nhớ lại những lúc tôi diễn cảnh “tam ban triều điển”, dải lụa, lọ thuốc độc và con dao, ba món được chọn một. Những lúc ấy cả nhân vật lẫn tôi đều muốn hét lên: “Không! Tôi không muốn chết!”. Dù thế nào tôi cũng yêu vô cùng sự sống…”
Để nhận được sách tặng, mời độc giả gửi mail về VnExpress với tiêu đề "Ky su nguoi dan ba bi chong bo" (tiếng Việt không dấu) và trả lời các câu hỏi dưới đây. Trong thư đề nghị cung cấp đầy đủ họ tên, số điện thoại và địa chỉ. Thời hạn từ 18/9 đến 21/9.
1. “Ký sự người đàn bà bị chồng bỏ” là một trong 10 cuốn sách bán chạy nhất từ ngày 4 -15/9 trên www.sahara.com.vn, đúng hay sai?
A. SaiB. Đúng
2. Bộ phim nào dưới đây mà nhà văn Nguyễn Thị Minh Ngọc từng tham gia diễn xuất?
A. Hồn Trương Ba da hàng thịtB. Nụ hôn thần chếtC. Dòng máu anh hùng
Tags: kysunguoidanbabichongbo Edit Tags
Thursday September 20, 2007 - 02:22am (ICT) Edit Delete
Next Post: Entry for September 21, 2007
Comments(5 total) Post a Comment

moi.e…
Offline
Chi à, người ở nước ngoài như em thì có đăng ký sách tặng của chị được không? Em đọc đoạn trích này thấy hay lắm... Mẹ em không phải là nghệ sỹ, nhưng nhân vật Hãn thì phảng phất giống bố em :(
Wednesday September 19, 2007 - 09:39pm (CEST) Remove Comment

8Fieu
Offline
chac la van duoc, neu Thu gui tham gia thu. Neu truot thi thang 11 minh ve Vieät Nam gui sach tang Thu vay
Thursday September 20, 2007 - 10:17am (ICT) Remove Comment

moi.e…
Offline
Em cam on chi nhieu nhe, neu co ban o Phap thi e mua cung duoc chi a! :)
Thursday September 20, 2007 - 03:07pm (CEST) Remove Comment

Jack …
Offline IM
chi phai thuyet phuc anh ay cho bang duoc vi co b;og nay thong tin nhanh hon email rat nhieu va no lien tuc cap nhat nhung tin nong hoi tu ban be than quen...vi chung ta lam blog nay chi vi muc dich do thoi chu co pha phach hay choc gheo bay ba nguoi khac dau. rang thuyet phuc cho bang duoc nghen nguoi dep.
Friday September 21, 2007 - 02:05am (ICT) Remove Comment

L.N.M
Offline IM
con da doc cuon sach cua Co suot 1 dem ma khong tai nao de suot de di ngu ma mai doc tiep doc tiep.... truyen buon that Co ah, nhu chinh nhung cuoc doi that ma con da tung gap o ben ngoai. Chuc Co luon vui va thanh cong, Co nhe!
Sunday September 23, 2007 - 12:58pm (ICT) Remove Comment

Labels:

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home