NGƯỜI ĐÀN BÀ DO ĐÀN ÔNG SINH RA
Entry for November 08, 2008
NGƯỜI ĐÀN BÀ DO ĐÀN ÔNG SINH RA
Ta đã chết và tan cùng số phận
Chút hình hài tuyệt vọng xa xưa
Ta đã chết - và lẽ ra hạnh phúc
Hết khổ đau..
Nhẹ bỗng - nhởn nhơ...!
Chẳng lẽ bước trên cõi đời
Nặng nhọc...
Côi đơn khi xiết lạnh chân mình
Chàng nghiêng khẽ mái đầu trễ nải
Mơ hồ tìm nghe tiếng bước chân..
Và định mệnh ào như cơn lốc
Không kịp hỏi ta -
Không kịp hỏi chàng...
Chàng đã thai nghén ta trong hãi hùng côi cút
Ta - Người đàn bà do đàn ông sinh ra..!
Người đàn bà do đàn ông sinh ra
Người đàn bà phục sinh từ cõi Chết
Chàng - người đàn ông sinh ra ta
Người đàn ông bứt tung xiềng xích
Người-đàn-bà-do-đàn-ông-sinh-ra
Mãi chơ vơ giữa chợ đời chộn rộn
Người-đàn-bà-do-đàn-ông-sinh-ra
Suốt đời chống chếnh...
Không kịp hỏi ta..
Không kịp hỏi chàng..!
Ta lạnh lắm - và ta
Côi đơn lắm..
Hỡi định mệnh -
-Trả ta về nơi máu thịt sinh ta...! Tags: | Edit Tags
Labels: poem
0 Comments:
Post a Comment
Subscribe to Post Comments [Atom]
<< Home