Tuesday, May 13, 2008

Chuyện Sân Khấu.

(Tặng những ai bị bắt OAN)

Cảnh tra tấn, thường treo tấm bảng.

“Không CÓ, đánh cho CÓ,
Có, đánh cho KHAI
KHAI, đánh cho CHỪA”

Nhưng Không CÓ, làm sao CHỪA??????
Khi ra khỏi tù, giận quá, bèn làm cho CÓ luôn.

Ðó là nguyên nhân khiến mẹ tôi có mối tình lớn với Cách Mạng.
Nhưng Chánh Trị thì không phải Cách Mạng.

Chánh Trị là cuộc chơi của những người có vũ khí với những người không có vũ khí, của những người điều khiển những người sống bằng cách Ðánh người không có vũ khí.

Ai nói cây bút là vũ khí?
Ai sẽ nói thay người chết đây?
Nếu như

“Không CÓ, đánh cho CÓ,
Có, đánh cho KHAI
KHAI, đánh cho TIÊU LUÔN”

Labels:

1 Comments:

At May 30, 2008 at 4:06 AM , Blogger Unknown said...

Chia sẻ với cô chuyện buồn nay. Em thích đi xem kịch từ nhỏ, nhưng buồn nỗi hồi này ít kịch đáng xem quá

 

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home