Wednesday, March 12, 2008


March 13, 2008

http://www.youtube.com/watch?v=6-p7bPdCjj0

Chiêu oan tuyết sỉ (làm rõ nỗi oan, rửa sạch nỗi nhục).
cua Truc Nhat Phi


Gọi là Tản mạn sự đời 9 vì blog lần trước còn lưu lại đả có tới Tản mạn sự đời 8. Sự đời mà entry này nói tới là cái sự ngưng phát hành quyển Trần Dần - Thơ. 1. Theo những thông tin hiện có, thì ông Giám đốc Nxb. Đà Nẵng đả ra quyết định thu hồi quyết định xuất bản tập thơ này do ông Phó Giám đốc ký nhưng không gởi tới các cơ quan có liên quan như Cục Xuất bản, Công ty Văn hóa và truyền thông Nhã Nam tức đơn vị liên kết xuất bản, nên mới đặt tập thơ này vào cái thế vi phạm quy trình xuất bản. Nhưng Nguyễn Huệ Chi nói đó là một sự dàn dựng, mà đúng là như thế. Cũng theo những thông tin hiện có, phía quản lý khẳng định việc ngưng phát hành quyển Trần Dần – Thơ không phải vì Trần Dần mà vì vi phạm quy trình xuất bản. Nhưng nếu vi phạm quy trình xuất bản mà nội dung ấn phẩm không có vấn đề chính trị đạo đức gì gì thì xử lý hành chính rồi cho phát hành mới hợp tình hợp lý chứ. Bỏ ra vài chục triệu in sách bán mà thu về từng vài chục ngàn, lại phải lo đề phòng bị luộc, đám Nhã Nam kia đã khốn khổ đủ đàng, giờ lại thêm những tai nạn ngang xương kiểu này thì không khéo có ngày cụt vốn. Vụ dàn dựng nói trên rõ ràng nhằm đánh vào túi tiền của giới làm sách, không phải để tăng thu cho ngân sách mà để dằn mặt những kẻ in thơ Trần Dần. Chắc sẽ có người nói nhưng Trần Dần đã được chiêu tuyết rồi mà. Thì đã đành, Trần Dần không có tội thì cố nhiên phải được chiêu tuyết, nhưng tại sao người ta chiêu tuyết không sớm hơn không muộn hơn mà đúng vào thời điểm ấy lại là chuyện khác. Cho nên người ta có thật lòng chiêu tuyết cho ông hay không, thật lòng sòng phẳng với quá khứ hay không thì khó nói lắm. Không phải ngẫu nhiên mà Hoàng Ngọc Hiến nói “Nhà văn trước hết phải được chiêu tuyết bằng tác phẩm. Tôi xem việc xuất bản tập Trần Dần - Thơ mới thực sự là chiêu tuyết cho Trần Dần”. Nhưng như đã thấy, người ta đã dàn dựng một vở kịch để đánh vào túi tiền của đám xuất bản tư nhân nhằm ngăn cản, hạn chế việc chiêu tuyết cho Trần Dần thật sự. Cho nên mặc dù rất đúng đắn khi coi đây là một vụ dàn dựng, Nguyễn Huệ Chi lại thiếu tỉnh táo khi định quy trách nhiệm vụ ngưng phát hành tập thơ này vào một kẻ tố giác từng tố giác bộ Từ điển Văn học 2005, tức để tình cảm cá nhân xen vào khi bàn chuyện thiên hạ. Kẻ tố giác chỉ là chất men xúc tác thôi, người cầm quyền có muốn mới nghe theo hay dàn dựng cho y tố giác chứ. 2. Trần Dần chỉ lả một trong những nạn nhân của cái xã hội của ông chứ không phải là nạn nhân duy nhất. Nhưng ông là một trong những nạn nhân hiếm hoi vẫn cặm cụi viết suốt gần bốn mươi năm. Lòng can đảm ở đây tiếc thay lại biểu hiện qua sự nhẫn nhục, quả thật cái xã hội ấy đã tạo ra những phản đề đối lập tới mức não lòng. Gần mười năm trước có lần xem báo thấy đăng lời phát biểu của một vị lãnh đạo nói đại ý nếu có người dân nào còn chịu khổ cực thì đó là trách nhiệm của Đảng, phì cười chửi thề một câu nói chịu trách nhiệm bằng mồm thì bản nhân không đức không tài cũng dám chịu trách nhiệm về tất cả những người cực khổ oan ức từ cổ chí kim trên toàn thế giới. Làm chính trị mà nói chuyện lý tưởng đạo đức này nọ thì mười người có tới chín là nói bậy, nói phét và nói như két, còn gã thứ mười là nói đùa. Chính trị là chuyện thực tiễn, hôm qua Mỹ đánh thì phải chửi Mỹ khen Tàu, hôm nay Tàu đánh thì phải chửi Tàu khen Mỹ, đứng vào vị thế thay đổi khôn lường của chính trị mà không đủ tầm nhìn xa rộng, tài năng ứng phó thì cho dù là bậc chính nhân quân tử có lý tưởng cao xa đạo đức tốt đẹp gì gì cũng sẽ trở thành kẻ tráo trở lật lọng rồi tiến tới vô sỉ hạ lưu. Nhiều người trong đó có Trần Dần đã thấy trước cái kết cục đáng buồn ấy của một số nhà chính trị và ảnh hưởng đáng buồn ấy của chính trị đối với xã hội, nên sự căm hờn và nhất là lòng khinh miệt đã giúp ông can đảm mà sống để làm thơ. Phản đề não lòng thứ hai mà xã hội của Trần Dần đã tạo ra là thế này: người ta sống có khi không phải vì thương yêu mà để căm hờn khinh miệt! 3. Trước khi ra Hà Nội cuối tháng 2 có một người bạn gởi email dặn kiếm mua tập thơ Trần Dần vì nghe nói đang bị ngưng phát hành, nên chưa ra đã điện cho một người bạn dặn mua giùm ngay, hôm sau ra gặp nhau hỏi thì y trả lời là không còn đâu. Nhưng kế đó gặp nhiều người làm việc ở Viện Nghiên cứu Hán Nôm, hỏi chuyện này thì mười người lại có tới bảy tám nói không để ý nên không biết. Cho nên thật ra dù thơ Trần Dần có hay cũng không phải là cái gì quan trọng lắm đối với người thiên hạ, mà vụ ngưng phát hành quyển Trần Dần - Thơ thì nhiều lắm cũng chỉ quan trọng ngang thơ Trần Dần. Chỉ là nó làm những người viết sách nơm nớp về số phận tác phẩm - tâm huyết của mình, những người in sách nơm nớp về số phận ấn phẩm - vốn liếng của mình, và những người đọc sách nơm nớp không rõ với cái cung cách cho – cấm kiểu đá cá lăn dưa hay cưỡng từ đoạt lý chứ không phải đường hoàng đĩnh đạc như lẽ ra họ phải có ấy, các nhà cầm quyền xứ này sẽ đưa tư tưởng, văn nghệ và học thuật Việt Nam đi theo con đường nào mà tiến tới hòa nhập vào thế giới hiện đại và sánh vai với các cường quốc năm châu. Tháng 3. 2008 Phụ: Ý kiến về một lá thư ngỏ Đó là Thư ngỏ về việc tập Trần Dần - thơ bị ngưng phát hành. Chán ngắt cái cung cách quản lý tư tưởng, văn nghệ và học thuật không vì quyền lợi của đất nước và theo nguyện vọng của nhân dân này. Vì lịch sự, tôi không nói những kẻ ra cái lệnh ấy là ngu xuẩn hay khốn khiếp, hay cả hai, nhưng vẫn nghĩ như thế ít nhất cho đến khi nào tập Trần Dần - Thơ được phát hành như một tác phẩm bình thường hoặc những vi phạm hành chính nếu có quanh việc xuất bản tác phẩm này được đối xử như những vi phạm bình thường. Tôi không ký tên, nhưng xin được chia sẻ với các tác giả lá thư ngỏ nói trên trong phạm vi những ý kiến về tập Trần Dần - Thơ.
Tags: 038
Monday March 10, 2008 - 02:54pm (ICT)
Next Post: Tiếng Việt vốn trong sáng mà Previous Post: Entry rỗng
Comments(8 total) Post a Comment

NHON V
Offline
Đúng rồi, vấn đề chính đâu phải là bọn người - khuyển như Nguyễn Huệ Chi nói.
Monday March 10, 2008 - 07:12pm (ICT)

Cửu vạn
Offline
Được in Trần Dần - Thơ, nhưng "- Không chọn những bài có cách viết không theo chuẩn chính tả hiện hành, không trong sáng về tiếng Việt; - Không chọn những bài có dùng xen lẫn chữ Việt, chữ nước ngoài ...". Úy trời,huynh có tin rằng có 1 văn bản như thế không ?
Tuesday March 11, 2008 - 08:21am (ICT)

trục …
Offline
* Nhon V: Tôi lại cứ tưởng là đúng chứ, té ra là đúng à?* Cửu vạn: Không tin, vì chưa nhìn thấy...
Tuesday March 11, 2008 - 02:13pm (ICT)

AQ
Offline IM
Vừa khoe với Cao sếnh sáng, rằng :"Chưởi là nghề của bọ". Đến khi đọc xong bài viết, mới thấy khó chưởi quá.Muốn chưởi ai, đối tượng bị chưởi ít ra phải là :- Những người còn có liêm sỹ, phải biết đỏ mặt khi nghe chưởi. Thế nhưng, những kẻ mà sếnh sáng nêu ra có biết liêm sỹ là gì đâu.- Những người còn chút lương tâm để cảm thấy áy náy khi làm khổ người khác, còn với loại người có con tim đóng băng trước nổi đau đồng loại, thì có chưởi cũng như "nước đổ đầu vịt", phí lời !- Những người biết chịu trách nhiệm, chứ cái loại nói xoen xoét :"nếu có người dân nào còn chịu khổ cực thì đó là trách nhiệm của Đảng" mà chẳng làm gì cho dân, thì có chưởi cũng như không. Dao chặt xuống thớt còn để lại dấu vết, chứ với mấy tay này, mặt luyện thành "thiết bố sam, kim chung trảo" rồi thì dù có nhất dương chỉ cũng không ăn thua, nói chi đến chuyện chưởi.Thôi ! đành thất hứa với Cao sếnh sáng. Khi nào có chuyện gì dể chưởi một chút thì báo cho bọ hay.
Tuesday March 11, 2008 - 03:12pm (ICT)

Huyen…
Offline
Bác ơi, chiêu tuyết là gì ạ?
Tuesday March 11, 2008 - 10:36pm (EDT)

trục …
Offline
* AQ: Khinh không thèm chửi chẳng bằng không thèm khinh...* HS: Chiêu là làm cho sáng tỏ, tuyết là làm cho trắng cho sạch như tuyết. Chiêu tuyết là nói tắt câu Chiêu oan tuyết sỉ (làm rõ nỗi oan, rửa sạch nỗi nhục).
Wednesday March 12, 2008 - 01:09pm (ICT)

May N
Offline
"Mặt kia của chiếc huy chương" có hình chữ CẤM đối với một số ấn phẩm là cú húych cực mạnh cho doanh số bán ra, và cho đầu nậu in lậu sách hưởng lợi
Wednesday March 12, 2008 - 01:12pm (CET)

trục …
Offline
May N: Lúc người ta tới kiểm kê để niêm phong, trong kho cùa Nhã Nam chỉ còn 19 cuốn thơ Trần Dần, không thể nói là họ dựng lên vụ này để bán sách. Còn ai in lậu thì tôi chưa có thông tin, chưa thể có ý kiến. Nhưng trong vụ không phải in lậu mà bị cấm này thì tôi tin cả trăm trí thức lớn nhỏ ở ngay Hà Nội ký tên vào cái Thư ngỏ ấy có đủ thông tin và kinh nghiệm để kiểm chứng thực hư, không dễ gì lừa được họ đâu, bạn nói chuyện giả cấm để bán sách và in lậu hưởng lợi ở đây là có ý gì vậy?
Wednesday March 12, 2008 - 08:08pm (ICT)

Labels:

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home