Monday, July 13, 2009

chấm giải văn chương

Entry for April 21, 2008
Dem ve tu blog cua A -Cha-Quang http://hoangdinhquang.blogspot.com/Giải thưởng không làm nên nhà văn, nhưng nhà văn mà không có giải thưởng thì cũng buồn.Nhà văn Sơn Nam, khi hoạt động sáng tác dưới chế độ Việt Nam Cộng hoà, đã từng được mời vào Hội đồng chấm giải văn chương. Ông nói về cách thức chấm giải hàng năm (của tời kỳ đó) như sau:Đến kỳ xét giải , người của Ban tổ chức tìm đến ông và hỏi: “Ông có đồng ý làm Giám khảo không? Nếu đồng ý thì tiền đây!”. Người ta đưa cho ông một cục tiền và yêu cầu chon ra MỘT tác phẩm xuất sắc nhất trong năm để trao giải. Thế thôi, không họp, không có Hội đồng sơ khảo hay chung khảo gì hết. Nhận tiền rồi và… đi chấm. Bằng cách nào?

1- Ông phải đọc tất cả những dư luận về những cuốn sách đã xuất bản.

2- Ông phải đọc tất cả những cuốn sách đang có trên thị trường.

3- Ông phải tự mình cho điểm một cuốn sách mà ông cho là xuất sắc nhất. (Dứt khoát phải có).Đến kỳ hẹn, ông phải nộp một phong bì dán kín trong đó ghi những nhận xét của mình vì sao nó lại xuất sắc nhất. Rồi về, chờ đợi.Ông nói: Mình cũng hồi hộp, chờ coi cuốn nào, và coi mình đánh giá có trúng không? Người ta cũng đang bắt mình phải thi. Kết quả không chỉ công bố cuốn sách được giải mà công bố cả giám khảo. Những ai đã cho cuốn này giải nhất? Nếu chính xác, cuốn sách xuất sắc “thứ thiệt” thì uy tín của mình được nâng lên, sách của mình bán chạy, đồng nghiệp nể trọng. Còn ngược lại, nếu chấm tầm bậy, mình sẽ bị coi khinh, sách ế…

- Nếu mình không nhận làm giám khảo thì sao?

- Không sao. Họ mời người khác.

- Có khi nào mình phải “chạy” để dược “ngồi” hội đồng không?

- Chắc cũng có! Nhưng vô đó coi bộ cực lắm. Hầu như mình chả còn làm gì được ngoài việc đọc, đọc… Nếu không được biếu thì mua sách, mua sách… Đôi khi vào tiệm đọc ké, thấy kha khá thì mua đem về. Tiền đâu mà mua hết!

- Có tác giả nào đến “xin điểm” không?

- Không. Tác giả nổi tiếng thì họ tự trọng. Tác giả mới thì họ sợ.

- Ông có được mời để dự họp, phát biểu không?

- Không! Chỉ khi công bố kết quả, báo giới mới tìm để phỏng vấn.

- Ông đã nói gì với cánh nhà báo?

- Nói như vậy đó. Mà vô “hội đồng” cũng phải giữ kín, không ai biết ai.

- Có khi nào ông chấm cho chính mình không?

- Bị loại ngay.

- Có “quan chức” nào tham gia Hội đồng không?

- Có! Có nhiều! Mà mấy chả đó cũng phải có tài năng “thứ thiệt”!

Đây là câu chuyện mà nhà văn Sơn Nam đã kể cho chúng tôi nghe hơn chục năm về trước, khi ông còn khoẻ.


Bây giờ ông yếu lắm rồi.

Labels:

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home